Theo Sang (anh họ đi cùng Ánh), khi cả đoàn ngồi nghỉ tại điểm cách chân núi 3.000m, Ánh có nói “Em biết đường rồi, em đi xuống trước nhé!”, sau đó thì mất liên lạc.
Tìm về nhà nam sinh Phạm Ngọc Ánh (SN 1993, học năm 2 lớp DH11A3, chuyên ngành DH11HTA, trường ĐH Mỹ thuật Công nghiệp Hà Nội), người được thông báo mất tích khi leo núi chinh phục đỉnh Fansipan (huyện Sapa, tỉnh Lào Cai), chúng tôi gặp anh Phạm Ngọc Sáng (anh trai Ngọc Ánh) thì được biết gia đình anh đang rất lo lắng, bởi tính tới thời điểm sáng nay, 24.7, vẫn chưa có thêm thông tin gì từ lực lượng tìm kiếm em Ngọc Ánh.
Theo lời anh Sáng: Trước đó, em Ánh được anh Đỗ Thanh Sang (con nhà bác) rủ tham gia chuyến du lịch chinh phục đỉnh Fansipan. Do Ánh đang trong dịp nghỉ hè và thích du lịch ở vùng núi sau chuyến thực tập ở Mai Châu (Hòa Bình) hồi tháng 6 nên đã nhận lời anh Sang.
Trong chuyến đi này ngoài anh Sang và em Ánh còn có 2 người nữa, họ đều là bạn anh Sang. Để phục vụ chuyến đi dài ngày, anh Sang và em Ánh cùng những người còn lại đã tự lên kế hoạch và chuẩn bị đồ ăn, thuốc uống.
Cô Dung (mẹ em Ngọc Ánh) lo lắng vì hy vọng tim thấy con trai ngày một mong manh hơn.
Tối ngày 6.7, anh Sang đến đón Ánh về nhà mình ở quận Thanh Xuân để chuẩn bị đồ đạc và cùng mọi người trong đoàn bắt tàu đi Lào Cai sau đó một ngày (ngày 7.7). Từ hôm đó, Ánh không liên lạc về nhà. Đến ngày 13.7, anh Sang gọi điện về nhà thông báo tin Ánh bị lạc đoàn và mất tích.
Anh Sáng cho hay: Anh Sang có kể lại, trước khi phát hiện Ánh bị lạc, tại trạm dừng chân cách mặt đất khoảng 3.000m, Ánh có nói với mọi người trong đoàn: “em biết đường rồi, em đi trước nhé”. Tuy nhiên, sau đó cả đoàn mất liên lạc hoàn toàn với Ánh.
Anh Sang cũng cho biết, lúc rời đoàn Ánh chỉ mang theo một túi bánh nhỏ, còn điện thoại và đồ ăn sẵn chuẩn bị trước thì Ánh để trong túi đồ thuê người gánh hộ khi leo núi.
Ngay sau khi nhận được tin Ánh mất tích, chú Phạm Ngọc Hải (bố của Ánh) đã tức tốc lên Sapa, nhờ người tìm kiếm.
Trao đổi với phóng viên Dân Việt sáng nay, 24.7, chú Hải cho biết: Hiện gia đình đang phối hợp với lực lượng công an sở tại, Vườn Quốc Gia Hoàng Liên và người dân bản xứ tổ chức tìm kiếm em Ánh. Do điều kiện thời tiết sương mù, có mưa nên công tác tìm kiếm gặp rất nhiều khó khăn. Tính tới thời điểm hiện tại vẫn chưa tìm thấy dấu tích nào của em Ánh. Trong sáng nay, các lực lượng chức năng đã tổ chức họp bàn lên phương án phối hợp tiếp tục tìm kiếm em Ánh.
Nhận điểm 10 cho bức tranh đầu tiên của đời sinh viên
Việc em Ánh mất tích không một chút dấu vết để lại khiến cô Đỗ Thị Phương Dung (mẹ Ánh) ở nhà rất lo lắng, rối bời. Cứ thêm một phút, một giây cô không nhận được thông tin về em Ánh là hy vọng gặp lại cậu con trai của cô lại càng thêm mong manh.
“Nếu biết sự thể như thế này tôi nhất định không cho cháu đi. Xem trên tivi thấy leo núi rất vất vả, địa hình lại khó khăn hiểm trở, biết là nguy hiểm nhưng không thể cản được vì cháu rất muốn được đi. Hơn nữa, gia đình cũng không có điều kiện cho cháu kinh phí, toàn bộ chuyến đi lần này của Ánh do anh Sang tài trợ ”, cô Dung nghẹn ngào chia sẻ.
Dù đang rối bời khi nhắc đến Ánh nhưng có thể cảm nhận cô Dung rất tự hào khi được chúng tôi hỏi về cậu con trai 20 tuổi.
“Niềm đam mê duy nhất của Ánh là được vẽ, cũng chính vì vậy mà em thi vào trường Mỹ thuật. Từ khi còn học mẫu giáo, Ánh đã tỏ ra có năng khiếu về hội họa khi giành giải nhất cuộc thi Vẽ do huyện Từ Liêm tổ chức. Bức tranh phật bà nghìn tay treo trên tường đây là tác phẩm đầu tiên của cháu nó ở trường ĐH Mỹ thuật Công nghiệp Hà Nội, được chấm 10 điểm”, cô Dung tâm sự.
Cô Dung cũng chia sẻ, thưòng ngày Ánh rất nghiêm túc nhất là trong chuyện học hành. Sau khi đi học về nếu có bài tập là Ánh làm ngay. Ánh cũng không chơi bời vì gia đình không có điều kiện.
“Khổ thân thằng bé, không biết hiện giờ nó đang ở đâu. Từ nhỏ đến lớn, Ánh chưa bao giờ đi xa chứ đừng nói là đi phượt. Ở nhà Ánh hiền và ngoan ngoãn lắm. Bình thường em nó vẫn đạp xe đi học chứ có đi xe máy đâu. Ánh cũng rất hiếm khi đi chơi, chỉ thỉnh thoảng đi đá bóng cùng các anh, em trong xóm”, cô Dung cho biết.
“Hiện tại, tôi cũng không biết làm gì ngoài ngồi nhà và trông tin con. Mong các cơ quan chức năng vào cuộc, hỗ trợ gia đình tôi cùng tìm kiếm cháu. Nếu cháu có mệnh hệ gì thì tôi chết mất….”, cô Dung nghẹn ngào.
Dân Việt