Hàng tuần, những người đàn ông vùng cao vẫn mong đến ngày chợ phiên họp để gặp bạn bè, để say bên bát rượu ngô nồng tình người sau một tuần bận bịu mưu sinh.
Đi chợ phiên, đàn ông vùng cao thể nào cũng phải sà vào bàn rượu rối rít chào, rối rít nắm tay nhau sau nhiều ngày không gặp.
Những bát rượu ngô men lá thơm nồng được rót tràn trề, tình cảm cứ thế nặng dần lên sau mỗi bát rượu cạn.
Cuối buổi chợ, ai cũng ngả nghiêng say và ngủ bất cứ chỗ nào kể cả ven đường quốc lộ, tỉnh lộ vun vút các phương tiện giao thông.
Những người đàn ông H’Mông này ngả ngay can rượu ngô mời nhau khi vừa đến chợ phiên Đồng Văn vào sáng sớm.
Họ có thể vừa uống rượu, vừa giãi bày tâm sự trong tư thế ngồi xổm đến hết buổi chợ.
Một chai rượu cũng đủ để đôi bạn dốc bầu tâm sự cả buổi.
Một nhóm bạn già nâng bát tại chợ phiên Sà Phìn (Sà Phìn – Đồng Văn – Hà Giang).
Những cậu chàng ở độ tuổi “bẻ gãy sừng trâu” nâng bát rượu nồng ở phiên chợ Phố Cáo (Phố Cáo – Đồng Văn – Hà Giang).
Đôi bạn già ở chợ phiên Sà Phìn (Sà Phìn – Đồng Văn – Hà Giang).
Người vùng cao cho rằng bát rượu càng cạn nhiều lần, tình cảm với nhau càng sâu nặng.
Bát rượu hãm khói thuốc, đã say càng say hơn.
Đôi bạn đã ngà ngà cứ ôm nhau mãi ở chợ Phố Cáo.
Không say, không về, dù đã say vẫn phải cạn chén rượu trước lúc chia tay.
Không đủ tỉnh táo ra về, nhiều người đàn ông đánh một giấc giữa chợ bao giờ tỉnh mới về.
Say rồi chỗ nào cũng là giường.
Giấc ngủ say sưa ven quốc lộ.
Không quan tâm đến giờ giấc, những người đàn ông này thoải mái đặt lưng bao giờ “cái đầu bảo được cái chân” thì mới tiếp tục về nhà.
Vietnamnet